Editor: Đào Sindy
Màn đêm buông xuống, bầu trời màu đen vây quanh đèn lưu huỳnh.
Trần Nhứ đã chuẩn bị xong quà sinh nhật bất ngờ, cuộn người trên sô pha bật nhạc, nghe đàn piano trong chốc lát. Cô có chút gấp gáp, cách vài phút liền cau mày nhìn thời gian. Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, cô nhìn màn hình, vui vẻ nhảy cẫng kết nối: "Anh đến đâu rồi?"
Tan tầm là giờ cao điểm, kẹt trên cầu lớn bắc sang sông.
Tạ Nghiêu Đình đơn giản kể ngọn nguồn. Lòng anh hơi kiêng kị, chỉ nói qua loa là một nữ đồng nghiệp: "Cô ấy sang đây công tác, bên cạnh không có bạn bè. Anh đến bệnh viện xem thử, nếu như không có gì đáng ngại, rất nhanh sẽ về."
Trần Nhứ sững sờ, không lên tiếng.
Trong phòng bếp, có thể nhìn thấy trên bồn rộng lớn, trên bàn kim loại đã chuẩn bị xong các loại rau quả thịt tươi, chỉ đợi anh về, liền có thể bỏ vào nồi.
Anh tâm trạng tốt dỗ cô: "Em ngoan ngoãn ở nhà, được không?"
Trước mắt Trần Nhứ đột nhiên hiện lên mặt mày Diệp Phục Linh xinh đẹp tỉ mỉ trên tấm ảnh tốt nghiệp, nửa ngày không lên tiếng.
“Tiểu Nhứ?"
Cô lấy lại tinh thần, trong nháy mắt, cô cảm thấy mình vô cùng chua sót. Cô giãn mặt ra, cắn môi, giả bộ như không thèm để ý chút nào hỏi: "Hả, cô ấy ở bệnh viện nào?"
Tạ Nghiêu Đình khẽ giật mình: "... Bệnh viện nhân dân thành phố. Làm sao vậy?"
“Không sao. Em chỉ muốn biết có xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-va-hoa-hong/2351642/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.