Ở dưới lầu cởi áo khoác ngoài ra, Chu Chi Nam có chút mệt mỏi, lên thẳng thư phòng mà không đi tìm Nguyễn La.
Cô gái của anh lại bị “bạn bè” lừa, nhưng bây giờ anh có nói gì với cô cũng chẳng hay ho. Chi bằng cả hai cứ bình tĩnh lại trước, không ai để tâm tới ai.
Cuối năm cũng là thời điểm bận rộn nhất đối với những người làm kinh doanh, sổ sách tài khoản trong thương hội phải được tổng hợp và quyết toán. Các ông chủ khó có được buổi tối rảnh rỗi, nên đã tổ chức một buổi tiệc rượu xã giao, lôi kéo qua lại. Mọi thứ mới chỉ vừa bắt đầu, anh đã thấy mệt mỏi trong lòng. Cuộc sống thường nhật đối với anh quá đỗi bình yên và tươi đẹp, thậm chí nhiều lần khiến anh nảy sinh suy nghĩ từ bỏ công việc.
Mọi người đều biết một thành phố nhộn nhịp sôi động như Thượng Hải rất tốt, nhưng tốt thì tốt, nó cũng làm cho người ta hao tổn tâm sức, khó mà thoát ra được.
Hiện giờ mảnh đất đó bị Hứa Bích Chi tiếp quản, anh không cần nghĩ cũng đoán được, người phụ nữ đó sẽ giao cho một thương nhân nước ngoài thuê, nhân cơ hội này tăng tiền thuê nhà và kiếm lợi nhuận béo bở.
Sau khi để ý tới manh mối này, anh càng cảm thấy bực bội.
Lúc đó anh mượn người của Hàn Thính Trúc đến ga tàu hỏa, Ngô Tiểu Giang đã cố gắng ngăn anh lại, kêu anh không được đích thân đến đó, nhưng anh không nghe.
Vì nghĩ tới việc ga tàu hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-lua-vao-rem-lua/3462622/chuong-45.html