Hai người dự định xuống lầu, vẫn là Chu Chi Nam nhớ ra trước: “Không phải em muốn đi vệ sinh sao?”
Nguyễn La lập tức nổi giận, đánh Chu Chi Nam hai cái.
“Cái đồ không biết xấu hổ, bây giờ em hết mắc rồi.”
Cô đã nói là cô không mắc tiểu rồi, Chu Chi Nam biết.
Anh đè hai tay cô xuống, khuôn mặt lúc này không thể bày ra quá nhiều sắc thái.
Anh kề sát vai cô rồi nói: “Đêm nay anh đích thân giúp em.”
Nói xong thì bị Nguyễn La nhón chân che miệng lại.
Trên cầu thang là hai nhân viên phục vụ vừa nãy đi kiểm tra phòng ốc đang đứng canh gác, Nguyễn La cúi đầu xuống, dường như làm vậy người ta sẽ không thấy được cô.
Chu Chi Nam không hề đỏ mặt hồi hộp: “Đi dọn dẹp đi.”
“Vâng, ngài Chu.”
Trong thang máy, Nguyễn La siết nắm tay đánh lên người anh, tức giận mở miệng.
“Anh nhìn đi, người ta biết anh là ai đấy, có mất mặt không cơ chứ.”
“Mất mặt cái gì, chẳng lẽ không phải cực kỳ sung sướng sao.”
Ok, Nguyễn La tuyên bố giải thi đấu không biết xấu hổ năm nay Chu Chi Nam đoạt giải quán quân.
Vừa trở lại sảnh tiệc, bọn họ đã chạm mặt Lục Hán Thanh đang vội vội vàng vàng.
“Anh, anh đi đâu vậy? Tìm anh nãy giờ đấy.”
Chu Chi Nam lại một lần nữa nói dối, anh ôm lấy Nguyễn La: “La Nhi không thoải mái, tôi mang cô ấy đi nghỉ ngơi một lát.”
Lục Hán Thanh là một tên tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-lua-vao-rem-lua/3462607/chuong-30.html