Thiên Sơn Bích Du Cung là chỗ nào chứ, Trầm Nhạn Thạch chưa từng nghe qua bao. Nhưng y thấy không chỉ sắc mặt phụ thân mình mà nét mặt các vị võ lâm tiền bối khác cũng biến sắc theo.
Dù sao Trầm Thành Phong cũng đã từng trải biết bao sóng to gió lớn, ông lập tức khôi phục nét mặt bình tĩnh ra lệnh: “Mời bọn họ vào đây.”
Lời vừa dứt, một tiếng cười ngạo nghễ đã vang lên: “Không cần khách khí, chúng ta tự vào được rồi.”
Nghe thanh âm này không trẻ cũng chẳng già, căn bản không đoán được tuổi tác của hắn; chất giọng âm nhu đầy sảng khoái lại đượm ý ma mị khó tả, giọng nói cũng không quá lớn tiếng vậy mà ai cũng nghe vọng bên tai. Tất cả đều đồng loạt hướng ra cửa chính, mấy người đang đứng giữa không cần bảo đã tự giác dạt ra hai bên.
Trầm Nhạn Thạch bất chợt siết chặt nắm đấm: Bọn người này chẳng phải cùng bọn với tên Thiệu Vân Dương sao? Y đã suy xét biết bao cách thức bọn chúng có thể tập kích, nhưng làm sao cũng không lường được chúng lại hiên ngang tiến vào từ cửa chính. Lẽ nào bọn chúng tự tin đầy mình có thể đối phó với lực lượng bên đây sao?
Xuất hiện đầu tiên là mười bốn hắc y nhân, không những toàn thân vận đen tuyền mà áo choàng bên ngoài cũng đen nốt. Mười bốn tên hắc y nhân xếp thành hai hàng, lúc nhìn kỹ mới thấy bọn họ không chênh lệch nhau lắm về khoản cao thấp mập ốm, ngay cả bước chân cũng hoàn toàn đồng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dong-tieu-tuy/1947757/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.