Âu Thành Đông dán chặt ánh mắt phức tạp lên người cô , Tư Sở vẫn còn bất tỉnh nằm trên giường chuyền nước . Sự việc diễn ra lúc nãy khiến anh có chút hoang mang , chẳng phải mối quan hệ chị em giữa Tư Sở và Tư Nhiên tốt lắm sao?
Tại sao cô lại nói từ nhỏ cô luôn thiệt thòi , những gì cô có Tư Nhiên muốn là đều có được . Âu Thành Đông hoàn toàn không hiểu , rốt cuộc là ai đã khiến con nhóc này phải tạo dựng một mối quan hệ tốt đẹp với Tư Nhiên , rốt cuộc Tư Sở đã phải chịu bao nhiêu uất ức khi sống ở Tư Gia , đã vậy ba năm trong hôn nhân , anh hành hạ cô cũng không ít.
Bàn tay có chút khô ráp vuốt ve khuôn mặt của Tư Sở , giờ mới có dịp nhìn kĩ Tư Sở , ba năm trước cơ thể cô vốn đã không mập mạp , bây giờ lại gầy gò đến mức khuôn mặt trở nên xanh xao . Cổ tay của Âu Thành Đông to gấp ba lần cổ tay của Tư Sở gọp lại , chỉ cần anh động nhẹ một cái , chỉ tin rằng xương khớp của cô sẽ vỡ ra từng mãnh nhỏ.
Tư Sở mơ màng mở mắt , tầm nhìn mờ ảo rồi trở nên rõ ràng hơn . Cả cơ thể cô đều mệt nhừ ra , cô đưa mắt nhìn người đàn ông đang ngồi bên mép giường nhìn mình . Khóe mắt tuông ra giọt nước nhỏ , khuôn mắt mếu máo đến thương tâm.
- Sao lại khóc rồi?
Âu Thành Đông đỡ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dong-khong-lanh-bang-anh/2987712/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.