Đôi môi Âu Thành Đông cứng lại , nhất thời chẳng nói được , cổ họng anh như có thứ gì đó bị đè nén lại không cho anh phát ra tiếng.
Không phải như lời cô nói , khi ăn dĩa mì này , trong tâm trí anh không hề xuất hiện hình bóng của Lộ Trân Trân , bản thân anh cũng quên mất rằng đây là món ăn yêu thích của cô ấy . Cho đến khi Tư Sở ngồi trước mặt anh cứng cáp nói ra điều đó , Âu Thành Đông mới nhận thức được cô đang nghĩ gì.
Nếu là ba năm trước , mỗi lần đi ăn với Tư Sở , anh sẽ đều gọi món này để ăn . Nhưng từ khi ly hôn với cô , một lần ăn anh đến cũng không có , đây là lần ăn đầu tiên sau khi ba năm ly hôn.
Và đây cũng là lần đầu tiên anh nghiêm túc ăn món cô làm..
- Không phải như em nghĩ , là tôi nghiêm túc ăn đồ em làm . Không suy nghĩ đến ai cả!
Cuối cùng sau một hồi trầm lặng nhìn cô , anh cũng thốt ra được câu này.
Tư Sở liền bật cười thành tiếng , nụ cười chua chát hòa lẫn với nước mắt trên khuôn mặt . Chiếc đầu nhỏ gật gật , như đang cố thỏa thuận với bản thân rằng phải tin lời anh nói.
Cuối người cầm đũa gắp từng đợt mì đưa lên miệng . Cảm giác thật đắng , nhưng cô vẫn phải cố nuốt.
Cả không gian rơi vào im lặng , chỉ nghe mỗi tiếng sụt sịt của cô , cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dong-khong-lanh-bang-anh/2987700/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.