Âu Thành Đông tỉnh dậy , đại não truyền đến cơn đau nhức khủng khiếp , cứ ngỡ là vừa đi đánh trận về . Đưa tay vỗ vào trán vài cái để lấy lại tỉnh táo , bây giờ mới nhận ra rằng . Tư Sở đang gục đầu ngủ bên mép giường.
Nhìn chiếc khăn trên trán cũng đủ biết đêm qua anh phát sốt , Âu Thành Đông cử động , anh muốn xuống giường bế cô lên nhưng vô tình đánh thức Tư Sở.
- Anh dậy rồi sao? Còn thấy bản thân mệt ở đâu không?
Tư Sở bừng tỉnh nhìn anh , chẳng biết là bản thân đã ngủ quên bao lâu rồi . Vô thức đưa tay lên áp vào trán anh kiểm tra.
Âu Thành Đông nhíu mày , nâng tay nắm lấy cánh tay của cô đưa đến trước mặt mình.
- Sao lại băng bó?
Cô giật mình vội thu tay về che giấu phía sau lớp váy ngủ mỏng manh.
- Kh..Không có gì , chỉ là bất cẩn chút thôi
Tư Sở đứng dậy , vội chạy vào phòng tắm . Nếu để Âu Thành Đông biết được trong lúc nguy cấp đó cô tự mình đút tay vào cho anh cắn thì chắc cô sẽ không xong.
Âu Thành Đông khó hiểu , ai rượt cô mà cắm đầu chạy thế này? Anh cũng không kịp xem qua vết thương của cô như thế nào mà đã chạy đi mất . Anh xuống giường lấy quần áo rồi sang một phòng khác , mồ hôi tuông ra vì cơn sốt làm ướt cái áo thun anh đang mặc khiến một người sạch sẽ như Âu Thành Đông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dong-khong-lanh-bang-anh/2987696/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.