Âu Thành Đông trở về là tan tầm , đúng giờ tan tầm là anh đã có mặt ở nhà . Nhìn anh hôm nay có vẻ không được vui cho lắm , dùng chung một bàn cơm nhưng không khí trùng đi vài phần.
Tư Sở ngồi cả nửa buổi vẫn không chịu ăn , cứ chọc chọc đũa vào chén cơm đến nát nhừ . Chỉ mải mê suy nghĩ đến việc tìm cách khiến Âu Thành Đông tin chị cô về việc đoạn clip kia.
- Tư Sở!
Giọng nói trầm lạnh vang lên , cô giật mình nhìn người đàn ông đang chau chặt đầu lông mày.
Âu Thành Đông nhìn cô , từ nãy đến giờ cô cứ ngồi đó thẩn thờ như một con ngốc , muốn gì thì nói cứ ngồi đó mãi ai mà đoán được.
- Tại sao không ăn cơm?
- Âu..Âu Thành Đông , tôi có việc muốn nói.
Tư Sở lắp bắp , nhưng mãi cũng chẳng thể tìm được cách ăn nói sao cho hợp tình hợp lý.
Anh ngẩn cao đầu nhìn cô , ánh mắt hiện lên sự tò mò.
Ting
Đột nhiên Tư Sở đứng bật dậy , não cô thông được rồi , cô có cách để khiến anh buông bỏ sự thù hận đặt sai chỗ kia rồi . Ngày mai! Ngày mai nhất định cô sẽ chấm dứt chuyện này.
Âu Thành Đông nhìn cô chạy vội lên phòng bỏ lở dở chén cơm bị chọc đũa đến bấy nhất , chắc chắn chút nữa sẽ la đói cho xem . Vậy nên anh đã nhờ Tố Linh làm một phần điểm tâm để đấy , khi nào cô đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dong-khong-lanh-bang-anh/2987693/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.