Edit: Hinh
Từ lúc vào cấp ba đến giờ, Sở Mạt rất ít khi ngủ ngon, mỗi ngày ngủ năm tiếng đối với cô là một điều xa xỉ. Cô thường xuyên tỉnh dậy lúc nửa đêm, nhưng không biết tại sao lại tỉnh dậy. Rõ ràng thân thể đã mệt mỏi, nhưng trong đầu của cô dường như có một cái động cơ, nó dù một khắc cũng không dừng cứ hoạt động ở trong đầu cô.
Nhưng ban đêm kết hợp với tiếng mưa rơi, cô lại ngủ rất ngon.
Sáng sớm ngủ dậy, mưa đã tạnh, không khí ướt át tươi mát ngoài cửa sổ mang theo một chút hương vị của cỏ xanh.
Sở Mạt đi từ lầu hai xuống, phòng khách lầu một không có ai, cửa sân mở ra, bà ngoại ngồi trên xe lăn thêu cái gì đó, trên bàn cơm có bữa sáng cho cô, dường như ông ngoại không có nhà.
”Bà ngoại.” Sở Mạt đi vào cái sân nhỏ, ngồi xổm bên cạnh bà ngoại, hỏi: ”Bà ngoại, bà đang thêu cái gì vậy? Ông ngoại đâu rồi ạ?”
”Ông ngoại con đi ra ngoài làm việc rồi.” Bà ngoại cầm lấy áo gối, vội vàng đưa đến cho cô xem, ”Bà đang thêu áo gối mới cho con. Nhìn xem, có thích không?”
Nền áo gối là màu trắng, bà ngoại dùng riêng sợi tơ tằm và các đồ trang trí, thêu thành một đám hoa nhài. Sở Mạt dựa vào cánh tay của bà, cười vô cùng ngọt: ”Thích ạ!”
Bà ngoại yêu thương sờ sờ mặt cô, ”Thích là tốt rồi. trước tiên con ăn một chút đi, sau đó bà sẽ dẫn con đi thăm quan xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dem-va-anh-diu-dang-nhat/2472528/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.