Edit: Hinh
Sở Mạt đi theo Kỷ Tuân về nhà anh, lúc đi đến chân núi thì anh chỉ vào một cái nóc nhà được thiết kế theo phong cách châu Âu nằm lấp ló ở giữa ngọn núi rồi nói: ”Chính là chỗ đó.”
Sở Mạt sợ ngây người, ”Chỗ đó?! Ở đây không phải là khu du lịch sao?”
Cô kinh ngạc cũng phải, khí khái của Kỷ gia đúng là không thể xem thường được mà. Lúc nãy ở lối vào cô thấy có một cái bảng ghi là ”Khu du lịch rừng rậm” thì liền khó hiểu, không phải nói đưa cô về Kỷ gia à, sao bây giờ lại chạy đến khu du lịch rừng rậm? Bây giờ Kỷ Tuân lại nói với cô rằng, Kỷ gia ở bên trong khu du lịch rừng rậm này ư?
Kỷ Tuân không nói gì.
Xe đi lên từ phía sau núi, khoảng 10 phút thì chạy qua một cái cổng sắt.
Sở Mạt nhìn cánh cổng tự động khép mở, nghĩ đến chuyện sắp gặp ba Kỷ Tuân thì không kìm được hồi hộp. Xe Kỷ Tuân vẫn chưa dừng lại.
Đi tiếp khoảng 20 phút nữa, Sở Mạt thấy một biệt thự xây theo phong cách châu Âu hiện ra trước mắt, không phải, là lâu đài mới đúng.
Vì biệt thự bình thường không thể to như vậy được.
Kỷ Tuân đậu xe ngoài sân, rất nhanh trong sân đã có người chạy ra mở cửa cho họ.
”Thiếu gia.”
Người đó cung kính như vậy làm Sở Mạt càng khẩn trương hơn.
Mặt Kỷ Tuân đầy lạnh lùng, không thèm nhìn đến người mở cửa, nắm tay Sở Mạt đi vào sân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dem-va-anh-diu-dang-nhat/2472501/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.