Trước khi nhận được tin tức từ bên phía Quý Sơ và Giang Bân, mọi thứ vẫn còn chưa dám chắc.
Lo lắng bất cứ lúc nào Niên Hoành cũng có thể phái người quay về đây, đánh một đòn bất ngờ, nên Niên Trĩ không dám ở lại biệt thự quá lâu, cô lưu luyến nhìn quanh mọi ngóc ngách trên căn gác mái này, cố gắng khắc ghi mọi thứ vào trong trí nhớ. Sau cùng, cô giấu thẻ nhớ thật kĩ, khom lưng đi xuống dưới lầu, chuẩn bị rời khỏi biệt thự.
“Cô chủ, quả nhiên cô đang ở đây.”
Niên Trĩ vừa đóng cánh cửa nhỏ gỉ sét của căn gác, chân còn chưa chạm đất, chợt nghe thấy giọng nói của quản gia Lâm vang lên sau lưng mình.
Cuối cùng vẫn muộn một bước.
Cô chán nản nhắm mắt lại, thở dài một hơi, xoay người nhìn về phía quản gia Lâm, “Sao bà biết tôi sẽ về đây?”
Giờ phút này nụ cười chuyên nghiệp trên gương mặt quản gia Lâm có phần lạnh lùng hơn, bà ta giống như người máy không hề có cảm xúc, “Cô chủ, cô thật sự nghĩ rằng, ông chủ không nhìn ra chút mánh khoé nhỏ này của cô sao?”
Trong lòng Niên Trĩ bỗng có một dự cảm chẳng lành, sau khi nghe hết lời của quản gia Lâm, trái tim trong lồng ngực bắt đầu đập bịch bịch một cách dữ dội, giống hệt như tiếng trống vang đinh tai nhức óc.
“Có ý gì đây?”
Lúc này, đám vệ sĩ ở dưới lầu nhận được chỉ thị của quản gia Lâm, chạy thật nhanh lên lầu khống chế Niên Trĩ, đoạt lấy áo chống đạn trên người cô, lấy luôn di động và thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dem-am-ap-hon-moi-em/944958/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.