*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trời vào giữa thu, ngày ngắn đêm dài, còn ba tiếng nữa thì mặt trời ló dạng.
Sau khi Sầm Dương và Chu Trừng sửa sang lại tài liệu vụ án sát hại bác sĩ Hoàng, hai người tranh thủ thời gian đi ngủ bù.
Thì ra, buổi tối ngày hôm đó bác sĩ Hoàng về trễ như vậy, là vì ông ấy đã bí mật đi lên tầng cao nhất, tìm Quý Sơ người vốn nên ‘hôn mê bất tỉnh trên giường’ nhờ anh giúp đỡ.
Lúc đấy Quý Sơ cũng lấy làm bất ngờ, theo lý thuyết kế hoạch tạo sự thật giả, đổi trắng thay đen của Niên Trĩ không chê vào đâu được, ngay cả người cay độc như Niên Hoành cũng không nhận ra.
Vậy thì sao bác sĩ Hoàng lại phát hiện?
“Do Sầm Dương.”
Qua một đêm mà bác sĩ Hoàng coi ra già thêm mười tuổi, trên trán và đuôi mắt ông đầy nếp nhăn dữ tợn, tóc mai hai bên mái đầu cũng bạc phơ.
“Thằng nhóc Sầm Dương đấy đúng là một đứa chính trực, nó thông minh như vậy, hẳn ban đầu nó cũng biết tôi đang lợi dụng nó để thăm dò cậu. Thế mà nó vẫn báo cáo đầy đủ kết quả thăm dò được cho tôi hay. Ngay lúc đấy tôi đã biết, té ra nó lại là người của cậu.”
Vậy coi ra không hoàn toàn dại dột.
Quý Sơ nhướng mày nhìn ông, “Vậy giờ ông đến tìm tôi, vì nghĩ rằng tôi có thể cứu mạng ông?”
“Không, cậu nghĩ đơn giản quá đó.” Dường như bác sĩ Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dem-am-ap-hon-moi-em/944955/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.