Hai người đều là con cháu nhà giàu, cho dù có yêu thích món ăn trước mặt thế nào, trong vô thức vẫn sẽ giữ nguyên phong thái tao nhã ung dung mà thong thả.
Ăn “cơm trưa” xong, mặt trời đã chuyển mình về tận đằng tây.
Quý Sơ mở nắp chai nước khoáng, đưa tới tay Niên Trĩ, “Buổi tối bên homestay có mở tiệc tối nhóm lửa trại, em có hứng thú cùng tham gia không?”
Hai ngày này không phải làm việc, chi bằng thừa dịp có cơ hội này chơi cho đã đời, hơn nữa tiệc tối lửa trại, người từ nhỏ bị kèm cập bởi những lễ nghi hà khắc như cô đây, hầu như chẳng có cơ hội tham gia loại hoạt động đấy.
Niên Trĩ chẳng cần (phải) nghĩ ngợi, “Được thôi.”
Theo hướng mặt trời lặn xuống, sau lưng hai người những dấu chân san sát nhau trải dài ra xa. Dấu vết ngòng nghèo uốn khúc, kéo dài về phía ánh chiều tà nối với mặt biển tít ngoài khơi xa
Lúc này, mặt trời đã dần khuất dạng, Quý Sơ lấy di động ra bật đèn pin, soi sáng con đường phía trước Niên Trĩ.
Niên Trĩ nhìn ánh đèn kia, trong ánh mắt có chút dao động, nhưng cô không nói gì, chỉ lặng im bước về phía trước.
Về tới gần khu homestay, càng nghe rõ tiếng nói cười chuyện trò rôm rả.
Có đứa nhóc hào hứng lôi kéo mẹ nó khoe về thành phẩm mà nhóc dùng cát tỉ mỉ làm ra, còn có một tốp ba đến năm người trẻ, vây quanh nhau chơi bóng chuyền trên bãi cát, cũng có một hai gia đình ngồi vây quần bên nhau mở tiệc buffet thịt nướng ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dem-am-ap-hon-moi-em/944936/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.