Đỗ Văn Hân sung sướng rạo rực cầm theo trang sức đắt tiền mình mới mua, vừa bước xuống bãi đậu xe, đã thấy ba và anh cả của mình đen mặt đứng một bên.
Tim ngay tức khắc nhảy loạn.
“Ba à, anh cả, sao hai người lại ở đây?”
Đỗ đại chán ghét liếc cô ta một cái, quay sang nói với Đỗ tổng, “Ba, ba nói đi.”
Đỗ tổng đen mặt, ánh mắt già dặn giống như chim ưng trừng trừng nhìn Đỗ Văn Hân, “Rốt cuộc con ở ngoài đường đã làm những chuyện tốt gì rồi!”
Đỗ Văn Hân thảng thốt lui về sau hai bước, “Ba à, ba đang nói gì vậy, con nghe không hiểu gì hết?”
Cô nhớ chuyện xảy ra hôm qua, còn cảm thấy rất tự tin vào năng lực ứng phó của mình, “Có phải có ai nói bậy bạ gì với ba rồi không, ba đừng tin lời những người đó nói, thật sự con chẳng làm gì hết mà.”
Đỗ đại nhìn cô em gái ngu ngốc không hiểu chuyện của mình lại thấy chán ghét, hắn lạnh giọng chất vấn, “Em còn nói không làm gì sao? Bản lĩnh của em cũng lớn lắm, đầu tiên là tung tin chuyện tình của em với cậu chủ Quý thị, còn kiếm chuyện với vợ sắp cưới nhà người ta, còn việc gì mà em không dám làm sao?”
“Anh, vợ sắp cưới gì, ai là vợ sắp cưới của ảnh?”
Đỗ đại hừ lạnh một tiếng, “Muốn đối phó với người ta còn không chịu tìm hiểu rõ gốc gác của đối phương, nhà họ Đỗ chúng ta sao lại có một đứa ngu ngốc như em chứ?”
“Anh nói Niên Trĩ? Không! Sao thế được, cái loại nghèo kiết hủ lậu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dem-am-ap-hon-moi-em/944931/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.