Bốn người như thể lấy ngày cưới của ngài Tưởng và Di Nhã cùng với quyền trông coi nhà trọ của bà Cát ở tô giới công cộng làm tiền cược. Ván mới vẫn chưa bắt đầu, Tuệ Tế đứng hầu bên ngoài, thấy Sở Vọng về thì mỉm cười gọi tên cô.
Bốn người ngồi trong phòng đồng loạt ngoái đầu nhìn ra.
Bà Cát dựa vào ghế, “Về đúng lúc lắm, Sở Vọng lại đây chơi thay cô một ván đi, cô còn có một cuộc gọi quan trọng.”
Sở Vọng đứng ở cửa cười, “Chỉ sợ cháu sẽ thua sạch tiền cô thắng cả đêm mất.”
Di Nhã cũng lắc đầu, “Đừng dì ơi, cháu sợ cậu ấy rồi.”
Ngài Tưởng ngẩng đầu lên, cười với Sở Vọng: “Để cô Cát đi đi, cô ấy có chuyện quan trọng. Yên tâm đừng buồn, ván sau không đánh bạc.”
Bà Cát nghĩ rồi nói, “Giờ Sở Vọng đã chơi thay tôi, đúng lúc căn nhà ở tô giới Pháp cũng cần sửa sang lại. Vẫn chưa quen chỗ ở, mà người nước ngoài tuần tra ở tô giới lại rất quá đáng, tôi đang lo đây. Trong chung cư ít nhiều cũng mười miệng ăn, vàng thau lẫn lộn, ngày nào cũng mở cửa người ra kẻ vào, thực sự không ổn. Nếu cậu ta thua, thì bao giờ cậu ta về thì phải giúp tôi để mắt đến.”
Tạ Trạch Ích cười nói: “Tôi vẫn chưa thua đâu nhé. Mọi người bắt nạt tôi quá rồi.”
Ngài Tưởng cười nói, “Không lẽ cậu thật sự muốn để phụ nữ thua bài?”
Sở Vọng ngồi đối diện Tạ Trạch Ích. Tạ Trạch Ích nhìn cô, nghiêm túc nói, “Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dang-noi-dau/1859496/quyen-1-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.