Kiều Mã Linh muốn một hôn lễ kiểu mới, còn các trưởng bối nhà trai lại muốn thấy một cô dâu Trung Hoa mang nét truyền thống. Thế nên khi tổng hợp ý kiến lại, tuy hôn lễ không ra ngô cũng chẳng ra khoai, song lại là buổi hôn lễ kết hợp Trung Tây điển hình nhất và cũng tân thời nhất trong thời đại bấy giờ. 
Trong buổi tối một ngày trước hôn lễ, các cô gái ở lại biệt thự nhà họ Kiều, xúm quanh Kiều Mã Linh mặc thử chiếc áo cưới (đã qua tay Sở Vọng rất nhiều lần),đồng thời cũng chấn động trước đóa hoa mẫu đơn to tướng thêu chỉ vàng trên lụa trắng. Còn gì thích hợp hơn khi mặc trên mình chiếc váy cưới không tay vào tiết trời cuối xuân? Vì để bản thân đoan trang hơn nên Mã Linh đeo găng tay trắng dài đến tận khuỷu tay, trông như một nàng tiểu thư quý tộc Anh Quốc. 
Mã Linh thử một lần rồi cởi ra treo trong phòng, để các cô gái mắt nhìn đau đáu vào chiếc váy cưới, mãi tới đêm khuya khi bị các mẹ la rầy “không được làm phiền cô dâu nghỉ ngơi” thì mới quyến luyến rời đi. Kiều Mã Linh giữ Lâm Sở Vọng và Tạ Di Nhã lại, bảo các cô kể cho mình nghe chú rể trông như thế nào. 
Di Nhã cười nói: “Anh ấy là nhân vật chính của hôm nay, đám con trai ai cũng trêu anh ấy, làm anh ấy căng thẳng không nói được gì luôn! Ngày mai lúc gặp chị, khéo sẽ xấu hổ tới mức không nhúc nhích được cho xem!” 
Sở Vọng biết Kiều Mã Linh muốn biết về phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dang-noi-dau/145143/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.