Trở lại phòng mình, Tần Phong giơ lên một vò rượu trực tiếp đổ vào bụng.
Rượu, hắn từng nghĩ đó là một thứ cay độc, nhưng sáu năm qua với hắn nó lại là thứ ngọt nhất.
Say, hắn đã từng thống khổ trải qua, nhưng sáu năm qua hắn lại rất muốn.
Khi Mạc Tình rời đi, hắn rất muốn, rất muốn giữ chặt tay nàng, nóimột câu mà sáu năm qua hắn vẫn hối hận mình không nói:“Chớ đi!”
Nhưng hắn vẫn chưa nói, bởi vì hắn không có quyền lựa chọn con đường thay nàng.
Một vò rượu uống một giọt không dư thừa, Tần Phong lại đi tìm một vò khác.
Lúc này, Nam Cung Lăng đá cửa mà vào, một cước đá bay vò rượu hắn vừa cầm lên, rượu phun tung tóe, khiến Bạch Đông đang định đi vào sợ hãicứng người ở cửa.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy Nam Cung Lăng phẫn nộ, thì ra hắn hào hoa phong nhã cũng có lúc nổi giận!
Mày kiếm căng ra, mắt sáng như đuốc, có khí thế làm người khác hoảng loạn.
Tần Phong lại không hề động đậy, bình tĩnh hỏi:“Chuyện gì?”.
“Đệ và Long Thanh Nhi thấy rõ ràng! Huynh và nàng…… huynh có phonglưu thế nào cũng không thể động vào vợ của bằng hữu, đây là quy củ giang hồ!” Nam Cung Lăng cả giận nói.
“Coi là vậy. Thế giới này ai có thể nắm giữ quyền sống chết, người đó chính là quy củ…… Nàng là ……” Giọng của Tần Phong dần trở nên trầmthấp:“Nếu Du Mính môn còn tồn tại…… Nàng chính là quy củ giang hồ.” Nóixong, Tần Phong lại lấy ra một vò rượu, từng ngụm từng ngụm uống hết.
Rượu chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-cho-dong-tinh/145018/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.