Dọn dẹp xong tất cả thì cũng đã muộn giờ nấu nướng. Hạ Liên thở dài, hôm nay cô đã rất quyết tâm phải nấu một bữa để ăn ở nhà mà. Ngày nào cũng phải order đồ ăn ngoài, Hạ Liên thèm rỏ dãi một bữa cơm nhà.
Khổ nỗi, nếu mà ngày nào cũng oánh vật với con “quỷ quái” thì Hạ Liên không sớm thì muộn cũng tức điên đến khóc được mất!
Trùng hợp là hôm nay Chính Ly cũng nấu mì Ý sốt kem, nhưng chẳng may anh nấu thừa nhiều quá. Thế là anh quyết định, mang một ít sang cho Hạ Liên. Nghĩ bụng chắc cô đã ăn rồi nhưng anh vẫn cứ mang sang, hở ra được một chút cơ hội nào để được nói chuyện với cô là anh sẽ làm tất tần tật. Ai mà ngờ Chính Ly đoán sai bét. Hạ Liên đang đánh vật với con yêu nghiệt nên bụng chưa có gì để nhét vào, dạ dày của cô đang sắp tự ngấu nghiến chính mình đến nơi.
Đứng trước cửa, định bấm chuông thì anh nghe thấy tiếng hét của Hạ Liên và tiếng kêu của một con mèo. Anh cười gượng, chả biết có gì trong đó mà nhộn nhịp vậy.
Chờ khoảng độ tầm vài phút thì anh cũng bấm chuông. Hạ Liên mở cửa, tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, bên má trái vẫn còn nguyên xi vết cào của con Hạt Dẻ.
Thấy anh, cô đứng ngơ ra. Anh thì cười càng sượng hơn, không biết ai đã hành nàng thơ của anh ra nông nỗi này. Chính Ly hỏi:
- Em...có sao không thế?
Hạ Liên không vội trả lời câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bien-va-em/3499973/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.