Sau đó cô liền đổi thành: "Người nói dối cái gì đó không thể biển đổi!" 
Vừa nói vừa nhìn anh, cảm thấy anh rất giống bộ dạng của Phó Đạm, lợi dụng việc người chú này đã quá già, nghe không hiểu ẩn ý của cô, trong lòng nhanh chóng trở thành khí thế của tráng sĩ "phá quán phá suất*", ỷ vào việc nói tiếng Trung nhưng lại không ai hiểu, lần thứ hai liền nói lớn hơn: "Người nói dối cái gì đó vĩnh viễn không thể biến đổi." 
*phá quán phá suất: chiếc bình đã mẻ rồi còn vỡ, ở đây ý chỉ một sự mặc cảm, tự ti, luôn tự xem mình là người bất tài vô dụng. 
Một tiếng này, quả nhiên là kinh thiên động địa. 
Bởi vì, vào thời khắc này, tiếng nhạc đột nhiên dừng lại. 
Toàn bộ hết thảy ánh mắt đều tập trung về phía này. 
Đương nhiên, những người bạn ở nước ngoài này có nghe cũng không hiểu, nhưng là cô đã quên, xung quanh mọi người còn có 4 người Trung Quốc, trong đó còn có một người phụ nữ Trung Quốc... 
Tuy rằng cô chỉ dùng từ "cái gì đó*", nhưng văn học Trung Quốc uyên thâm như vậy, người phàm tục đối với cái vật nhạy cảm nào đó, cảm giác trình độ tới nơi này, giống như người người nhìn ngón chân cũng có thể nghĩ cái từ ấy thành từ nào rồi. 
*cái gì đó: nói thẳng ra là một bộ phận của đàn ông, ý mọi người hiểu là không thể cứng lên được. 
Cô lén lút đánh giá phiên dịch một hồi, miệng của phiên dịch lúc này có thể nhét 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bat-dau-tu-phia-nam/2053836/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.