Vào một buổi chiều nọ, khi đang khá rảnh tay bởi vì lượng sản phẩm cung cấp ra ngoài thị trường đã đủ rồi, giờ chỉ còn bán nước với đồ ăn nhẹ để phục vụ các bạn diễn văn nghệ về muộn thôi thì bất ngờ nhận được tin nhắn từ Trinh, chỉ vỏn vẹn đúng một từ "đói". Phì cười với cái đoạn tưởng tượng có đứa ất ơ ngồi ôm cái bụng trống rỗng, giãy đành đạch, à quên đang bị đói mà, sức đâu mà vùng với vẫy, có lẽ là ngồi dựa cột đâu đó, hai má hóp bé tí, thở thều thào với thanh âm vô nghĩa phát ra "hừ, hừ, hừ". Nếu thế thật thì hài chết mất, vậy phải nhanh chóng tiếp tế cho nó thôi chứ nhỡ không lăn quay ra đó thật thì ám ảnh mình mỗi đêm mất, một con ma đói với cái bụng dính vào nhau, cầm thêm con dao làm bếp thì đúng là combo ác mộng tồi tệ nhất.
Nhắn tin lại hỏi địa điểm đang ở chân câu nào để còn giao đồ nữa chứ, vì dám cá nó nhắn như thế này mà không bảo qua đón thì chắc chắn đnag không ở nhà, hâm dở này đi đâu không rủ mình đây mà. Đến khi tin nhắn trả lời lại mà đọc không tin vào mắt mình, địa điểm là tòa án thành phố, lúc này mọi chuyện đã bắt đầu liên kết lại với nhau, Trinh dạo này đang khá bận gì đó, có thể là họp bàn tổ chức đánh nhau, và khi hai bang phái đang giao lưu hữu nghị với nhau thì công an bắt ngờ ập tới rồi giải về đồn, hôm nay là ngày xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/3343945/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.