Giấc ngủ vượt quá chiều, mãi đến tận tối khi mà mẹ đã nấu cơm xong và bắt đầu vác chổi lông gà xuống gọi đứa con thân yêu lên ăn cơm thì đây là lúc bình minh, trước khi cán chổi kịp hôn lên bờ mông thì tự dưng não nhảy số cảnh báo cho thần kinh, bật vội dậy chạy đi rửa mặt trước khi có những lời căn dặn từ phía sau. Rồi bữa ăn xảy ra như mọi bữa, lời căn dặn của mẹ như điếu văn dài dằng dặc, bản thân tự thề không bao giờ thức khuya kiểu này nữa, đau tai lắm.
Xong bữa cơm là bắt đầu môn học của ngày hôm sau, toàn toán lý hóa áp dụng công thức là ra, nhưng áp dụng công thức nào thì sách giáo khoa không nói, lọ mọ làm đến chín giờ tối thì cuối cùng cũng làm hết bài tập về nhà. Giờ thì còn khá sớm để chuẩn bị bữa ngủ tiếp theo, vậy thì chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo thôi.
Lấy giấy bút ra bắt đầu ghi chép cẩn thận, theo một đứa nhóc cấp hai (cụ thể là Phương Anh) ưỡn ngực với bề dày kinh nghiệm yêu đương bằng các cuốn tiểu thuyết chỉ dạy, tán gái cũng như chiến trường vậy, phải biết áp dụng binh pháp. Dương đông kích tây tấn công từ bạn thân trước, ủa rồi yêu luôn bạn thân thì sao. Rồi lườm rau gắp thịt, tỏ ra lạnh lùng nhưng có trái tim ấm áp, nhỡ tưởng chảnh chọe thì sao. Tấn công vũ bão, liên tục theo đuổi lúc nào cũng phải tìm cơ hội tiếp cận đối phương, giả sử bị báo công an bắt tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/3313100/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.