Không chỉ có vụ cô đẩy em đi làm cờ đỏ mà còn vụ cô chuyển chỗ nữa, cô bắt xuống ngồi cuối lớp một mình. Thì ngồi một thôi, cô đã sai lầm khi quên mất biệt danh em là vua lì đòn ak, mấy năm cấp 1 cộng thêm vài năm cấp 2 dăm ba cái ngồi một mình, quen rồi nên thấy bình thường, chúng ta còn người bàn trên nữa cơ mà, không những vậy còn tổ bên cạnh, kiểu gì chả khều được vài người anh em.
Nhưng mà cô tính diệt trừ tận gốc hay sao á, bắt chuyển bàn của em về dãy đối diện bàn giáo viên để tiện quan sát, vậy là tự dưng dãy giữa mất một bàn nên dãy bên cạnh loại.
Cứ tưởng thế là dừng rồi, cô đẩy tiếp hai thằng hầu cận thân thích của cô là hai thằng mọt sách, theo như vừa mới nhận lớp cô đã tự hào giới thiệu đây là học trò guộc của cô, trong đầu chỉ toàn chữ thôi nên yêu cầu các bạn nữ trong lớp không tán tỉnh để hai bạn tập trung học hành, đây (cô giơ hai tay chỉ toàn bộ vào hai người con mà cô tự hào) và nói rằng đây sẽ là hai thành viên đứng đầu về thi đua trong học tập. Nhìn sơ qua thì đúng là bản chất của hai thằng mọt sách không lẫn vào đâu được, cảm giác như chỉ cần hai đứa nó rời sách 5p thì sẽ chết luôn vậy.
Cô có nhất thiết phải làm thế không? Không còn chút tình người nào sao. Nhìn khuôn mặt bất lực buông bỏ hết vũ khí, cô chỉ đẩy gọng kính lên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/2925294/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.