Sau buổi tối có cuộc nói chuyện đầy tính nhân văn giữa người với người tối qua thì nhìn lại cái lớp mình đang cờ đỏ không hẳn cũng quá tệ, một vài nút thắt còn vướng bận lần đầu tiên gặp gỡ cũng được gỡ bỏ. Cũng tạm chấp nhận được là mang phong cách con gái thời hiện đại, đầy tự do và bác ái, cơ mà hơi quá, tự nhủ là chắc giới trẻ hiện nay toàn vậy.
Anh thanh niên đoàn hôm nọ không quát được lớp im, lại còn ăn thêm bonus vậy mà hôm nay lại cứ lượn mấy vòng, xong nháy nháy mắt với em ý bảo "mày làm sao cho chúng nó im, mà thôi nhỏ tiếng thôi cũng được", tay cứ lên ngón trỏ trước miệng để thổi suỵt suỵt, nhưng hài là nấp nấp quay về phía em chứ không quay về phía bọn kia. Chết cười với anh thanh niên, chức anh to thì anh dẹp trật tự đi lại còn bảo thằng culi như em. Nhưng mà thôi nể tình cùng nằm trong ban cán sự của trường, và cùng là người đàn ông với nhau, cho anh biết thế nào gọi là cái bản lĩnh.
- Cả lớp ơi!
Thề cái giọng em ngọt vãi cả ra mà chúng nó như kiểu chọc vào lét tụi nó vậy. Công nhận thì cũng im thật nhưng mà nhìn vào mắt chúng nó mà xem, lườm trong thế mắt mở trợn tròn luôn. Bị cả lớp nhìn vào, à không lườm vào mà toát hết cả mồ hôi đ*t luôn, đang định nói nói cái gì mà quên mất tiêu, mà có nhớ thì cũng chưa dám phát biểu. Sợ hãi quay mặt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/2925276/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.