Ra chơi tiết ba đã đến, chỉ hy vọng ban lãnh đạo của lớp C tìm ra biện pháp điều trị cho Trinh nhưng có lẽ đã thất bại. Vừa mới ló mặt qua lớp C xin người thì lớp trưởng chạy lại lôi em ra một góc than khổ, tay múa may miệng thét ra lửa:
- Trời ơi mày làm cái gì mà sao con Trinh nó thành thế kia. Ai nói gì cũng gật đầu cười, trong lớp không học cứ giở tiền ra xem rồi lại cười, cô gọi lên bảng trả bài chỉ đứng cười thôi. Cô tưởng nó cười tươi vậy là học bài ai dè nó cười không. May gặp cô chủ nhiệm không giáo viên khác chết rồi, mày làm gì thì làm đưa đi xong trả về như thế. Nhanh lên!
Vừa nói Hồng vừa quay sang lấm lét nhìn Trinh, đồng thời là tiếng thở dài đầy bất lực ở cuối câu. Nghe xong thì cũng bất lực chứ biết làm sao bây giờ, vỗ trán cái "bép" chỉ muốn than trời, nghiêm trọng đây. Qua chỗ nó ngồi rủ đi, vừa thấy em đã lôi em một mạch đi rồi. Ơ Trinh nó bệnh mà vẫn nhận ra mình này, hay là hâm có chọn lọc? Nếu vậy thì an tâm tính mạng rồi.
Cứ tưởng bình thường lại rồi ai dè vẫn vậy, bằng chứng là có con giở suốt từ quãng đường từ lớp học ra đến căng teen cứ giữ khư khư đống tiền ăn được giơ cao lên đầu soi qua ánh mặt trời, rồi đưa vào mũi hít lấy hít để xong cười kì quái vãi ra. Lạy hồn tiền thiên hạ nhét dưới mông mà hơn heroin nhập. Chịu luôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/2925256/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.