Cứ ngỡ khai thông được bế tắc khi nghe xong lời tư vấn vàng ngọc từ các anh chị đi trước, nhưng khi chuẩn bị nhắm mắt ngủ thì câu hỏi xẹt ngang qua đầu:
"Rồi mình muốn mối quan hệ của Trinh vs mình là như thế nào?".
Một bên là sự khao khát được tiến lên một bậc trong mối quan hệ hai đứa, chính thức công khai về nhau, nắm tay hay thể hiện sự quan tâm giữa chốn đông người.
Nhưng một bên lại là sự thỏa hiệp, cứ muốn giữ mối quan hệ này như vậy mãi thôi, có gì đó sự lo sợ cảm giác bị bỏ rơi một lần nữa vậy, hình ảnh tan trường khi Trinh leo lên xe người con trai khác vẫn còn hiện rõ trong đầu. Bản thân cũng chưa từng đề cập đến người đó trước mặt, bởi vì sợ là lỡ như, lỡ như nếu nó xác nhận là người yêu thì trong tim sẽ có gì đó vụn vỡ mất, một đứa thảm hại níu giữ sợi chỉ mong manh để lẩn tránh nỗi đau.
Xuất hiện trên nhà với đôi mắt thâm cuồng vì mất ngủ cả đêm, mẹ hốt hoảng đẩy luôn xuống nhà vì tưởng đứa con trai thức cả đêm học bài nhưng thầm xin lỗi mẹ vì con đang bận giải bài toán hóc búa hơn cả hóa học nâng cao, cân bằng phương trình con tim. Lay lắt mãi mới bán hàng xong, cứ tưởng thức đêm xong không có vấn đề gì ấy thế mà qua được giờ chào cờ là gục hẳn, tiết tiếp theo tuy là cô giáo được mệnh danh "khó tính kinh niên" ấy thế mà vẫn đánh được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/2925123/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.