Quý Noãn lườm anh: “Anh cũng biết em mới hai mươi lăm tuổi, bây giờ có rất nhiều phụ nữ hiện đại ba mươi tuổi mới kết hôn sinh con, hay là chờ em thêm tám hoặc mười năm nữa nhé?”
Mặc Cảnh Thâm cười nhẹ: “Chờ tám hoặc mười năm nữa cũng được, anh không ngại làm cha già đâu. Nhưng ông nội không còn khỏe nữa, e rằng không đợi lâu vậy được, cũng nên cho ông có cơ hội nhìn cháu lớn lên chứ hả?”
Nói đến ông nội, ngẫm lại, ông nội trông mong chắt nhiều năm như vậy, kết quả, bây giờ đừng nói là chắt, ngay cả cháu trai và cháu dâu cũng bận đến nỗi không có thời gian về nhà họ Mặc thăm ông.
May mà ông cụ nghĩ thoáng, chưa từng làm khó cô. Nếu không, chắc ông đã cầm ba-toong đến Ngự Viên đập cửa từ lâu rồi.
Với lại, không phải là cô không muốn có con.
Chẳng qua là cô không nghĩ đến chuyện mình sẽ lại có con mà thôi.
“Nếu em không muốn, vậy chờ thêm mẩy năm nữa cũng được, không vội.” Anh vuốt tóc cô.
Nếu cô thật sự không muốn, anh cũng chấp nhận, chỉ là anh không nói ra câu này.
Tim Quý Noãn khẽ thắt lại, vì lời anh nói và cũng vì hình ảnh anh bế con cho bú bình vừa hiện ra trong đầu cô.
Chàng cảnh sát hình sự nhà Hạ Điềm thật sự là đàn ông sắt đá dịu dàng điển hình, bên ngoài cũng chắc chắn là sĩ quan cấp cao. Vậy mà sau khi Hạ Điềm sinh con, cảnh thay tã cho cục cưng ở nhà thật sự là đủ gây sốc cho người nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802738/chuong-720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.