“Sao ông lại đến nhà họ Quý? Ai cho phép ông bước vào cửa nhà họ Quý?” Quý Hoằng Văn lạnh lùng nói: “Cút đi!”
Không lường đến tình huống này, Quý Noãn vừa nhìn thấy ông Tiêu thì đã nghe Quý Hoằng Văn nói, bất chợt đưa mắt nhìn Quý Hoằng Văn: “Ba…”
“Nếu con đã sớm đoán được mình có quan hệ với nhà họ Tiêu thì cần gì phải trốn tránh nữa? Con gặp chuyện mà cũng không thèm tìm ba để nhờ cậy, bây giờ nhà họ Quý đã thành ra như vậy rồi, con gái của ông ta hết lần này đến lần khác hãm hại con, con còn ở đây làm gì?” Ông Tiêu nghe thấy Quý Noãn gọi Quý Hoằng Văn là ba thì sắc mặt sa sầm: “Noãn Noãn, ba đã biết chuyện của con rồi, về nhà họ Tiêu với ba đi. Sau này dù Quý Mộng Nhiên có hắt nước bẩn thì cũng không dính được đến người con!”
Nghe thấy vậy, Quý Mộng Nhiên khó tin nhìn Quý Noãn: “Cái gì mà nhà họ Tiêu…”
Quý Noãn không đáp lại, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào khuôn mặt tái mét của Quý Hoằng Văn, không thèm nhìn ông Tiêu thêm một cái nào.
Ông Tiêu lạnh lùng nhìn Quý Mộng Nhiên đang hoảng loạn ngã ngồi dưới đất: “Rất đơn giản, cái dòng giống cặn bã cô mới nhắc đến chính là nhà họ Tiêu. Ba ruột của Quý Noãn là tôi. Kể cả không có nhà họ Quý thì con bé cũng sẽ không bị đói rách như cô mong muốn đâu. Nếu trước đây Thanh Lâm chịu nhún nhường một chút mà nói chuyện mình đã mang thai cho tôi biết thì mọi chuyện sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802678/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.