Sau đó điện thoại cũng im lìm, Quý Noãn lại liếc mắt nhìn tên và hình đại diện của Mặc Cảnh Thâm.
Không phải anh vẫn định dùng ảnh của cô làm hình đại diện đấy chứ?
Thật ra mà nói thì bức ảnh này cũng rất đẹp.
Tuy trong ảnh có cô, nhưng cũng không phải kiểu ảnh chụp tự sướng chán ngắt tầm thường, mà có vẻ như đây là ảnh chụp phong cảnh ngoài xe, rồi lại chụp trúng luôn người ngồi trong xe. Lúc đó Quý Noãn đang nói chuyện với anh nên nét mặt rất tự nhiên. Khi nói chuyện, mặt cô cũng không có vẻ chán ghét mà thậm chí ánh mắt còn thoáng tia vui vẻ.
Nhìn lại thì đúng là rất tự nhiên.
Cô nhìn hồi lâu, chợt tự nhận ra mình đang nhìn hình đại diện của Mặc Cảnh Thâm mà tự luyến, nên lập tức thoát khỏi WeChat, xụ mặt tiếp tục xem phim.
Cô xem chưa hết nửa bộ phim thì Mặc Cảnh Thâm đã về.
Thấy anh quay về, Quý Noãn lập tức liếc mắt đến bát mì nóng hổi trong tay anh, lại còn là một bát mì rất lớn, như thể anh sợ cô nói không đủ ăn nên nấu đến hai phần mì vậy.
Mặc Cảnh Thâm để mì lên bàn rồi ra ngoài lấy chiếc bát con vào, đặt đũa sang bên cạnh, gắp chút mì bỏ vào bát con rồi đảo mắt nhìn về phía Quý Noãn vẫn đang ngồi im trên giường: “Chẳng phải em đói thèm ăn mì sao? Đến đây.”
Quý Noãn vẫn ngồi im trên giường, thờ ơ nói: “Không còn sức xuống giường để ăn.”
Anh nhìn cô, đón nhận ánh mắt cô đang nhìn mình. Lúc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802618/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.