Quý Noãn bị đưa vào một phòng trong khách sạn tổ chức tiệc. Cô nằm trong lòng anh, cảm giác gần đây số
lần Mặc Cảnh Thâm bể cô ngày càng nhiều lên.
Trước kia khi cô chưa ly hôn, anh cũng không bể cô thường xuyên như vậy.
Có tuyên bổ chủ quyền thì cũng đừng trắng trợn không nể nang ai như vậy chứ.
Nhìn thấy gian phòng, cô nhích người trong lòng anh. Anh liếc qua: “Em bị trật chân nào?”
Anh nói xong liền chuẩn bị đặt cô xuống sofa trong phòng, nhưng rồi lại thoáng do dự. Anh nhận thấy Quý Noãn
bây giờ không phản kháng như bình thường, nên đang định cúi người xuống thì khựng lại trong tích tắc, rồi
quyết định cứ bể cô ngồi lên sofa, đặt cô ngồi lên đùi anh. Một tay anh vòng quanh hông đỡ lấy người cô, một tay
khác nâng chân cô lên: “Vẫn đau phải không?”
Quý Noãn ngồi im trên đùi anh, chỉ nhìn theo động tác kia rồi cụp mắt nhìn xuống chân mình: “Không sao đâu,
chỉ bị trật chút thôi, đã ổn rồi, không có gì nghiêm trọng.”
Thấy cô như vậy là không định cho anh một cơ hội để động viên an ủi, Mặc Cảnh Thâm thả váy cô xuống, ôm
người đang tổ về không vui mà nhíu mày lại. Anh khẽ cười, giọng nói cũng trầm xuống: “Ghen sao? Với tính tình
bây giờ của em thì đáng lẽ sẽ không đính dáng đến bất cứ ai mới phải, sao lại để Dung Yên quấn lấy trong nhà vệ
sinh vậy?”
Quý Noãn hờ hững liếc anh: “Tính tình cô Hai nhà họ Dung cố chấp lại bám người, đúng là tôi đã mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802579/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.