Thấy Dung Yên đã đi qua đây, lúc này Dung Thành lại nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm: "Mặc tổng, dù gì mọi
người cũng quen biết nhau lâu như vậy, có vài việc không nên bàn luận trước mặt các vị ở đây, chỉ bằng
nế mặt nhau, chúng ta sang chỗ khác ngồi xuống tâm sự được không?”
Dù sao Dung Thành cũng là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Dung thị, xấp xỉ tuổi của Mặc Cảnh Thâm. Trồng anh ta
có vẻ như cười hờ hững, nhưng không khó để nhận ra anh ta là một người thủ đoạn. Vẻ ngoài của anh ta cho
người ta cảm giác rất điểm đạm nhã nhặn, nhưng thực chất bên trong lại toát ra sự kiều ngạo thuộc về nhà họ
Dung, cứ như nhà họ Dung bọn họ đã “ăn nói khép nép” như thế, vậy mà Mặc Cảnh Thâm lại không nể mặt, điểu
này khiến anh ta không được thoải mái.
Dung Yên đứng bên kia, nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, muốn tới gần nhưng lại hơi thấp thổm. Rõ rằng trong mắt
cô ta chỉ có mỗi mình anh, chỉ cần Mặc Cảnh Thâm mỉm cười hoặc đáp lại, thì cổ ta sẽ có thể mạnh đạn hơn.
Nhận ra ánh mắt của Dung Yên cứ dân lấy mình, Mặc Cảnh Thâm nhìn về phía cô ta.
Vừa chạm phải ánh mắt của anh, nét tươi cười trên mặt Dung Yên càng đậm thêm, trong mắt có vô số tia hâm
mộ, thích, yêu và kích động.
Dung Thành thấy cô em gái luôn ngoan ngoãn của mình vừa gặp Mặc Cảnh Thâm là như mê muội thì hơi đau
đầu, giọng điệu cũng không khỏi cứng nhắc hơn: “Mặc tổng.”
Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802573/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.