Vệ sĩ kinh ngạc: “Vậy...ông Mặc, vậy là không chặn cô Quý về sao ạ?"
Bên ngoài phòng Tổng giám đốc, người đàn ông mặc bộ đồ đen nhìn chằm chằm vào bảng hiến thị số tâng đang chạy liên tục trước cửa thang máy, một tay đút túi quần, một tay cầm điện thoại di động. Sắc mặt anh tuấn của anh vẫn trầm tĩnh như nước, anh nói điềm đạm: “Cô ấy muốn đi đầu thì các cậu đi theo cô ấy, đừng để cô đi lung tung trên đường. Theo cô ấy đi về công ty hay Nguyệt Hồ Loan cũng được.”
Vệ sĩ ở đầu dây bên kia nhận lệnh: “Vâng, ông Mặc"
“Phải cố gắng đi theo để bảo đảm an toàn cho cô ấy, nhưng không được để cô ấy phát hiện.”
“Vâng.”
“Hệ thống bảo an ở Nguyệt Hồ Loan khá an toàn, nếmoôwÄW yệ Rến ahà rôi thì cứ để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, đừng quấy rầy".
“Rõ ạ.” Vệ sĩ ngừng một giây rồi lại nói: “Trên đường đi cô Quý xuống xe mua bữa sáng ở một cửa hàng điểm tâm trên đường rồi lại lên xe đi tiếp về hướng Thành Tây.”
“Ừ.”
Quả thật cô không hề động đến bánh mì, bánh bao mà anh để lại.
***
Quý Noãn ngồi trên xe taxi vừa ăn chiếc bánh bao chay vừa nhìn điện thoại di động. Khi về đến Nguyệt Hồ Loan, cô thanh toán tiền taxi rồi nhanh chóng xuống xe đi vào.
Tuy hiện tại trên người cô không có giấy tờ cá nhân nhưng được cái, ở đây từ ngoài cổng cho đến bên trong chỉ cần có mật khẩu hoặc dấu vân tay là vào được, nên cô vào nhà nhanh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802552/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.