Anh đẩy cửa sổ ra, tiếng phụ nữ theo tiếng gió vang lên: “Đúng vậy, bác Âu gọi nhầm người, ở đây không có ai là bà Mặc cả.”
***
Quý Noãn ngồi ở sảnh trước một lát, thỉnh thoảng hàn huyên chuyện trong nhà với bác Âu. Cô đang ngồi thì nhìn thấy Mặc Bội Lâm từ cửa sau đi qua liếc nhìn cô. Rõ ràng Mặc Bội Lâm không ngờ mấy năm trôi qua rồi mà bây giờ lại còn có thể nhìn thấy Quý Noãn ở nhà họ Mặc. Đôi mắt bà ta thoáng liếc nhìn cô, nét mặt chuyển từ khó hiểu sang nặng nề rồi quay người đi.
“Sao cô họ lại ở đây?”
Quý Noãn nhớ lúc trước ông cụ đã từng nói, khi ông nổi cơn giận thì đã đuổi hết những người suốt ngày muốn ôm chân nhà họ Mặc kết tình họ hàng thân thiết. Về lý mà nói thì trong đám người đó, chắc chắn cô họ Mặc Bội Lâm chính là người đứng đầu danh sách. Vậy sao bây giờ cô lại gặp bà ta ở nhà họ Mặc?
Bác Âu lắc đầu cười ngao ngán: “Cô chưa biết đấy thôi. Bà ta dẫn đứa con gái Mặc Giai Tuyết đến nương nhờ nhà họ Mặc được một thời gian rồi. Ông cụ đã lớn tuổi, sức khỏe không còn được tốt như mấy năm trước nữa. Ông cụ không có con gái, tóm lại vẫn cần có người quan tâm chăm sóc. Haiz, hai năm trước Mặc Giai Tuyết gả cho một ông chủ ngân hàng nhỏ, tưởng rằng có thể được phú quý sang giàu. Ai dè người đàn ông kia suốt ngày ăn chơi đàng điếm, có đến cả hàng tá phụ nữ, cuối cùng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802518/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.