Cho đến khi tầm mắt của cô phát hiện ra thì Mặc Cảnh Thâm cũng đã đến đây từ lúc nào.
Quý Noãn quay mặt qua, vô cảm nhìn Tiêu Lộ Dã: “Bây giờ tôi đi liệu còn kịp không?”
“Đi cái gì? Chồng trước thôi mà, anh ta có thể ăn thịt cô sao?”
“Anh có biết cái gì gọi là tị hiềm không?” Vẻ mặt Quý Noãn lãnh đạm, nhưng giọng nói hơi bực bội.
“Cô không nói, anh ta không nói, tôi không nói, ai mà biết cô từng là bà Mặc? Dù ở đây có vài người biết, nhưng nếu không thấy thái độ rõ ràng của Mặc Cảnh Thâm thì bọn họ cũng chẳng dám nói bậy bạ. Mặt khác, hôm nay sẽ không có bất kỳ truyền thông nào lẻn vào, cô cứ yên tâm.”
“Hơn một nửa nhân vật lớn trong giới kinh doanh ở Hải Thành đều được các người mời tới, anh nói thử xem bao nhiêu người biết hả? Mặc dù chỉ là một phần, nhưng tóm lại vẫn là không ít.” Quý Noãn phát hiện ánh mắt của những người khác đã nhìn về phía này với vẻ tò mò và soi mói. Buổi tiệc đêm nay không giống với lúc tham gia triển lãm của tỉnh thành phố. Khi đó chỉ toàn là thương nhân lại còn có quy củ nên cũng không cần cẩn thận quá mức.
Nhưng dù thế nào thì cô cũng đã tới rồi, bây giờ rời đi cũng không hay cho lắm.
Quý Noãn không nói về chuyện đó nữa, chỉ bảo: “Vừa rồi lúc đến tôi vốn định lái xe, bây giờ vẫn mang giày đế bằng. Nếu mang thế này dự tiệc thì có vẻ không phải phép, tôi vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802492/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.