Dù Quý Noãn đề phòng cỡ nào thì cũng vẫn bị đối phương ôm lấy eo, mập mờ kề sát. Lúc anh ta lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, dường như có vài phần khó đoán.
Quý Noãn nhíu mày: “Buông ra!”
“Bên bể bơi này có nước, rất trơn, tôi sợ cô Quý bất cẩn ngã xuống, làm mắt cá chân đẹp đẽ này có sẹo thì đáng tiếc lắm.” Tiêu Lộ Dã ôm lấy eo cô, muốn xích lại gần cô hơn. Thế nhưng mặc dù thoạt nhìn ánh mắt đó mang lại cho người ta cảm giác vô cùng chán ghét nhưng lại ẩn giấu mấy phần dò xét khiến người ta càng khó chịu hơn.
Vẻ mặt Quý Noãn đầy sự chống cự và chán ghét: “Anh muốn đùa giỡn với phụ nữ thì cũng phải phân biệt đối tượng. Người như tôi e rằng anh không đùa giỡn được đâu.”
Tiêu Lộ Dã không quan tâm đến lời cảnh cáo và đe dọa của cô, chỉ cố ý ghé vào cần cổ lộ ra khỏi khăn tắm của cô, ngửi mùi hương thoang thoảng tự nhiên trên người cô trước giờ, nheo mắt nói: “Dù cô chỉ là con thỏ dự bị, nhưng mùi vị không tệ, không hề thua kém Thời Niệm Ca chút nào. Mỗi người mỗi vẻ, ai cũng có chỗ quyến rũ riêng của mình.”
Quý Noãn bị anh ta ôm eo. Mặc dù cách áo tắm và khăn tắm nhưng cô vẫn cảm cảm giác được mình như đang bị một con rắn độc lạnh như băng quấn quanh người, vô cùng ghê tởm.
Mùi hương trên người anh ta không khó ngửi, là mùi thuốc lá thoang thoảng. Cô không còn tâm trạng để ngửi những gì khác, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802422/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.