“Các bạn trong phòng giao dịch của tôi vẫn còn ở trong câu lạc bộ, tôi đón xe về là được, anh không cần để ý đến tôi.” Quý Noãn xua tay với anh ta, sau đó vô cùng vui vẻ mở cửa ra về.
Tần Tư Đình nhìn đồng hồ. Để một cô gái như Quý Noãn một mình ra ngoài đón xe muộn thế này hình như không an toàn cho lắm, cho nên anh ta đang định gọi cho Mặc Cảnh Thâm thì ai ngờ lúc này Thời Niệm Ca lại ngã từ trên giường xuống. Anh ta xót xa, bỗng chốc bước đến bế cô lên.
***
Quý Noãn ra khỏi bệnh viện, đang định đón xe thì lúc này có hai chiếc xe màu đen đỗ xịch trước mặt cô.
Kính cửa sổ của một chiếc xe trong đó hạ xuống, người đàn ông họ Tiêu kia lạnh lùng ngồi trong xe, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo, như là rắn độc từ đâu nhảy ra khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy toàn thân lạnh buốt.
“Cô quen Thời Niệm Ca?” Người đàn ông họ Tiêu hỏi.
Quý Noãn thờ ơ nhìn anh ta.
Xem ra là lúc cô mới vừa ra khỏi câu lạc bộ thì đám người này đã bám theo xe taxi của cô, tận mắt nhìn thấy cô đưa Thời Niệm Ca tới chỗ Tần Tư Đình. Bây giờ nếu cô nói không biết, e rằng chỉ là lấy vải thưa che mắt thánh, sẽ không có ai tin.
“Không tính là quen, nhưng đúng là có gặp mấy lần.” Giọng điệu Quý Noãn hờ hững: “Vừa rồi cô Thời nói trong người hơi khó chịu, bảo tôi đưa đến bệnh viện trung tâm. Tôi đón xe đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802419/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.