Ánh mắt Quý Noãn đang cố định thần ở phía bên ngoài tủ kính thì vừa đúng lúc Hạ Điềm thử giày xong quay người lại, cũng nhìn thấy hai người đi ngang qua bên ngoài.
Mí mắt Hạ Điềm chớp chớp, chợt nói: “Con m* nó chứ, chuyện quái gì đây? Tổng Giám đốc Mặc sao lại có thể cùng với An… An gì đó? An Thư Ngôn hả? Sao hai người họ lại ở đây?”
Hạ Điềm chợt ngưng bặt, bất chợt chuyển mắt sang quan sát Quý Noãn.
Lúc trước quả thật có thông tin.
Tập đoàn Shine thành lập công ty Internet trong nước, người được cử đến Hải Thành phụ trách công ty là An Thư Ngôn.
Vậy mà Quý Noãn vẫn yên lặng ngồi im, đi lại đôi giày bó chân kia, dường như không còn cảm giác đau, cứ thế đứng lên đi ra cửa, nhìn theo hai người đã đi sang hướng khác.
Có lẽ vì giác quan thứ sau của phụ nữ, hoặc có lẽ do An Thư Ngôn đã nhìn thấy Quý Noãn ngồi ở đây từ trước, nên khi Quý Noãn đi ra trước cửa nhìn ra ngoài thì lúc này An Thư Ngôn quay đầu sang Mặc Cảnh Thâm, vừa cười vừa thì thầm nói gì đó. Mặc Cảnh Thâm vẫn quay lưng lại, cô không nhìn ra nét mặt của anh.
Bây giờ Hạ Điềm cũng đi giày vào hấp tấp vọt ra. Quý Noãn theo phản xạ lôi cô lại, khẽ hỏi: “Cậu làm gì thế?”
“Đi đánh bồ nhí chứ sao!” Hạ Điềm nhìn chằm chằm, khuôn mặt phừng phừng lửa giận: “Mặc Cảnh Thâm như thế này là có ý gì? Không phải anh ta yêu cậu thương cậu đến xương tủy rồi sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802399/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.