Không ngờ Quý Noãn lại dám nói như vậy, trong nháy mắt sắc mặt ông cụ Tô giăng đầy mây đen.
Vì Mặc Thiệu Tắc đã nhúng tay vào chuyện năm xưa, nên bây giờ tự biết mình đuối lý, không hề vội vã lên tiếng mỗi khi nhắc đến chuyện nhà họ Tô.
Tô Tri Lam cực kỳ tức giận nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh, không để lộ ra chút manh mối cảm xúc của mình. Nhưng đôi mắt cô ta vẫn nhìn Quý Noãn chòng chọc.
“Mọi người.” Nhận thấy Tô Tri Lam đang ngấm ngầm kiềm chế ánh mắt, Mặc Cảnh Thâm kéo tay Quý Noãn đứng lên.
Sắc mặt anh lạnh nhạt, vẫn giữ thái độ nhã nhặn khiêm tốn, hơi lạnh như băng tích tụ nơi đáy mắt: “Xin lỗi mọi người. Hiện tại Noãn Noãn đang mang thai, không thích hợp với hoàn cảnh gây ảnh hưởng đến tinh thần như thế này. Tôi đưa cô ấy về phòng trước. Nếu ông cụ Tô và cô Tô thật lòng muốn ở lại cùng đón năm mới thì nhà họ Mặc rất hoan nghênh hai người. Nhưng nếu hai người có dự định khác thì chúng tôi cũng không dám giữ.”
Nói rồi anh xoay người dắt Quý Noãn đi lên lầu.
Anh bước đi không nhanh nhưng cũng không quay đầu lại, không có chút chần chừ do dự khách sáo lấy lệ nào.
Quý Noãn không kịp nói gì, bị anh lôi kéo thì cũng ngoan ngoãn đi cùng. So với Tô Tri Lam tự mình nhận dẫn cô đi thăm nhà họ Mặc thì tất nhiên cô thích tự Mặc Cảnh Thâm đưa mình lên lầu tham quan hơn.
Hơn nữa, không khí trong phòng khách bây giờ thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802363/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.