Editor: Nguyetmai
"Đúng rồi, chính là bộ váy đó." Quý Noãn lại chỉ vào bộ váy chỉ bạc lần nữa: "Trước khi các người rời khỏi trung tâm thương mại này thì hãy bán bộ váy đó cho tôi, giá bao nhiêu?"
Quản lý và các nhân viên cửa hàng khiếp sợ nhìn cô, sau đó lại trông thấy Quý Noãn lấy ra một tấm thẻ vàng đưa cho Giám đốc Trương: "Tôi muốn bộ váy kia, gói lại cho tôi, cẩn thận đừng làm nhàu, cảm ơn."
Ấy thế mà cô lại bảo Trương tổng đi quẹt thẻ cho cô…
Nhưng Trương tổng lại làm như nhận được khen thưởng tranh công gì, lập tức sai người cẩn thận cởi bộ váy trên người ma-nơ-canh ra, sau đó lại sai người gói kỹ lễ phục lại rồi mang tới cho cô.
"Cô Quý, bộ váy này cứ tính cho trung tâm thương mại chúng tôi là được. Cô không cần phải trả tiền đâu ạ." Trương tổng quay lại liền đặt thẻ vào tay Quý Noãn.
Quý Noãn hờ hững nhìn ông ta một chút, nể mặt ông ta, nhận lại thẻ, cũng nhận lấy bộ váy.
Nhưng chẳng mấy chốc, cô lại đưa bộ váy được gói gém kỹ càng đó cho Bạch Vi đang đứng sau lưng.
"Chị Bạch Vi, bộ váy này rất tôn màu da và khí chất của chị." Trong thái độ khách sáo của Quý Noãn có mấy phần như là chuyện đương nhiên.
Trong thoáng chốc, không chỉ Bạch Vi ngạc nhiên, mà phản ứng của những người ở đây đều phong phú.
Lăng Phi Phi đứng bên trong, phút chốc sắp nghiến gãy răng.
Rõ ràng bộ váy đó là cô ta thử trước, cô ta nhìn thấy trước!
Nhưng Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802237/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.