Editor: Nguyetmai
Đến cả một câu giãy giụa Quý Noãn cũng không thốt lên được, bị anh ép xuống giường hôn mạnh mẽ đến khó thở.
Đây là phòng nghỉ của Mặc Cảnh Thâm, xung quanh tràn ngập hương vị của anh. Anh dang hai tay là đủ che khuất bầu trời, cô không còn chỗ trốn chạy.
"Em giấu giếm anh cái gì?"
Mặc Cảnh Thâm liếc cô trầm giọng khẽ hỏi, đồng thời lấy tay kéo cổ áo sơ mi của mình ra. Động tác tự nhiên thoải mái nhưng trong mắt Quý Noãn thì lại khiêu khích không chịu nổi.
"Thật ra em giấu giếm anh rất nhiều! Ví dụ như em ngày ngày giả vờ yêu anh, như vậy mới có thể được anh tin tưởng hoàn toàn. Rồi sau đó em chờ khi thời cơ đến thì hạ độc anh, Mặc thị trong tay anh và Shine sau này sẽ hoàn toàn thuộc về em!" Quý Noãn vừa nói vừa nháy mắt với anh, ra vẻ long trọng như đang nói thật.
"Năng lực của em đạt đến trình độ này sao?" Mặc Cảnh Thâm túm lấy eo cô, hạ sát người dưới xuống. Quý Noãn bị đè hơi đau, ngẩng lên nhìn anh. Lời trách còn chưa nói ra miệng thì đầu đã bị anh ghì xuống, giọng anh trầm thấp trong trẻo nói: "Xét về mức độ anh si mê em, thì em có thể khống chế suy nghĩ và hành động của anh mà hoàn toàn không cần phải hạ độc. Bây giờ anh cũng có thể sang tên Mặc thị cho em, tất cả đều thuộc về em."
"…"
"Của anh cũng là của em. Em muốn gì, không phải chỉ cần một câu nói thôi sao?"
"… Em đùa thôi!"
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802158/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.