Mặc dù đầu tóc và cả người Quý Noãn sũng nước mưa khiến cho cô nhìn qua có vẻ vô cùng nhếch nhác, nhưng cô vẫn bình tĩnh lãnh đạm khiến An Thư Ngôn không nhịn được muốn nhìn thấu tâm hồn cô. Cô ta muốn xem Quý Noãn bình thường chưa bao giờ nhìn ra chút tài năng nào, rốt cuộc là có gì không giống với những người khác?
Nhưng lời nói ra đã bị Quý Noãn vạch trần, An Thư Ngôn thật sự không thể phản bác lại Quý Noãn.
"Tối nay nếu cô còn chưa dứt khoát chọn được phe cho mình, tiếp tục đứng về phía Mặc đổng thì tôi cũng chưa rõ hậu quả sẽ như thế nào. Nhưng tôi biết chắc cô không thể gánh nổi đâu." Giọng Quý Noãn thờ ơ: "Cô chỉ còn cách giúp tôi thì mới có thể vì mình, cũng như tránh được tai họa cho nhà họ An các người. Trước khi cô An đến đây đã tính toán kỹ càng, bây giờ lại lấy chuyện bỏ đi mà uy hiếp tôi sao?"
Sắc mặt An Thư Ngôn nhìn đã không còn tốt như trước nữa, cô ta miễn cưỡng cong khóe miệng cười: "Thời điểm này mà cô vẫn còn có thể tỉnh táo như vậy, tôi thật sự hoài nghi, thật ra cô có yêu Mặc tổng hay không."
"Lúc tình thế chưa rõ ràng thì tôi càng phải tỉnh táo. Đặc biệt là lúc đang đối mặt với cô An, nếu như tự đánh mất thế chủ động, thì tôi e rằng mình thật sự không xứng đáng với hai chữ bà Mặc này." Thái độ của Quý Noãn vẫn luôn bình tĩnh, giọng nói thản nhiên.
Ông cụ Mặc ở bên kia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802147/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.