"Đáng đời, đúng là hợm hĩnh xem thường người khác, thảo nào cô ta dám kéo luật sư đến đây ép chúng ta hủy hợp đồng. Hóa ra chúng ta là ai cô ta cũng không biết mà dám chạy tới đây ỷ thế hiếp người."
Tiểu Bát quay mặt ra ngoài cửa, hứ một tiếng. Lúc cô quay đầu lại thì nhìn thấy Quý Noãn đang đứng yên một chỗ, như có điều suy tư.
"Chị Đại Noãn, chúng ta sẽ có ngay hai trăm triệu đô la đầu tư thật sao?" Đôi mắt Tiểu Bát long lanh ngập tràn mong đợi, cô lút cút chạy đến như muốn ôm chân người ta, sáp đến gần Quý Noãn.
Quý Noãn im lặng trong chốc lát rồi nói: "Em đi báo cảnh sát, gọi họ đến đưa quản lý Hứa đi. Chị ta là kẻ tình nghi tham ô công quỹ, ngoài ra còn có dấu hiệu liên quan đến tội phạm thương mại, cần phải điều tra kỹ. Trước tiên, chúng ta giao người cho Cục Cảnh sát đi."
Tiểu Bát hết hồn, nhỏ giọng hỏi lại Quý Noãn: "Mấy ngày trước chị bảo em lén lút điều tra chuyện cá nhân của quản lý Hứa, có phải chị đã nghi ngờ chị ta từ lâu rồi không?"
Quý Noãn liếc Tiểu Bát một cái không nặng không nhẹ: "Với tốc độ phản ứng này của cô, chờ đến lúc phòng giao dịch bị bán thì chắc cô vẫn còn chưa biết chuyện gì xảy ra. Bây giờ khoe khoang thông minh với tôi làm gì? Bảo cô đi báo cảnh sát thì đi nhanh đi."
"Vâng." Tiểu Bát hơi ấm ức, giương mắt nhìn cô, nhưng tay vẫn nhanh nhẹn lấy điện thoại ra, bấm số của Cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802141/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.