"Không ngủ không được!" Quý Noãn kéo anh lại giường, đè mạnh anh ngồi xuống giường, "Bây giờ ngủ ngay cho em!"
Mặc Cảnh Thâm nở nụ cười, tiện đà kéo tay cô lại, ôm cô ngồi lên đùi mình, hôn lên môi cô, "Em tỉnh ngủ nên tràn đầy tinh lực đấy à? Không sợ anh tiêu hao thể lực của em lần nữa sao?"
Quý Noãn quay đầu cắn ngược lên môi anh, thấp giọng nói: "Bác sĩ Tần nói chúng ta không được phát ra tiếng động không nên có."
"Tối qua cậu ấy uống rượu, bây giờ còn đang ngủ." Mặc Cảnh Thâm hôn lên môi cô hết lần này đến lần khác.
Mới sáng sớm, Quý Noãn vừa thức dậy, rất sợ mình bị anh dụ dỗ, làm ra chuyện gì không thể miêu tả ở nhà của Tần Tư Đình. Cô vội chặn trước ngực anh lại, nét mặt đứng đắn nói: "Đúng rồi, ngày mai em còn phải đến phòng giao dịch."
"Ừ." Mặc Cảnh Thâm cười nhẹ, "Có gì khó khăn thì nhớ nói cho anh biết, đừng gánh vác một mình. Em phải luôn nhớ kỹ rằng em là người đã có chồng."
"Chỉ là vài vấn đề nhỏ do Hàn Thiên Viễn để lại, một đống cặn bã không ra hồn, em có thể giải quyết được mà." Quý Noãn nhẹ giọng nói.
Mặc Cảnh Thâm lại hôn lên mặt cô, là nụ hôn vuốt ve trìu mến.
Một lát sau, anh lạnh nhạt nói: "Gần đây Hải Thành không được yên ổn, hệ thống an ninh ở Ngự Viên hoàn thiện hơn, em dọn về Ngự Viên đi."
Quý Noãn nhìn khuôn mặt bình tĩnh đẹp trai của anh, cũng không hỏi nhiều, "Vâng, vậy về Ngự Viên ở."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802135/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.