Quý Mộng Nhiên đơ mặt.
Tất cả chủ ý của cô ta phút chốc bị phơi bày bởi một câu không nhẹ không nhạt của Mặc Cảnh Thâm.
Cô ta cắn lưỡi, nhìn sang Thẩm Hách Như như muốn cầu xin giúp đỡ. Nhưng Thẩm Hách Như lại không nhìn cô ta, mà chỉ ngồi bên cạnh Quý Hoằng Văn tỏ vẻ như sự việc này chẳng liên quan gì đến mình.
Ban đầu đã nói sẽ không liên lụy đến bà ta, nên Quý Mộng Nhiên dù bực mình, nhưng vẫn đành phải chịu đựng, nhìn chằm chằm vào hộp quà kia. Dù sao có thứ này ở đây, Quý Noãn có làm thế nào cũng không thoát khỏi liên quan!
"Theo cháu thấy, hay là mau mở hộp ra xem thử đi!" Quý Mộng Nhiên kiên trì.
Quý Noãn mỉm cười, rất thản nhiên duỗi tay tới. Kết quả, cô mới vừa đặt tay lên hộp quà đã nhận được ánh mắt của ông cụ Mặc.
Đây là ông cụ đã nhìn ra Quý Noãn bị trúng kế, để tránh cho cô mất mặt trong buổi tiệc, ông bèn dùng ánh mắt nhắc nhở cô đừng mở ra. Ngộ nhỡ thật sự là thứ đó, đừng nói ông thấy xúi quẩy, mà rất nhiều nhân vật nổi tiếng ở đây đều mê tín. Nếu đúng là vật mà Quý Mộng Nhiên nói, vậy Quý Noãn thật sự sẽ không có đường lui.
Quý Noãn nở một nụ cười trấn an ông nội rồi khẽ đẩy nhẹ cái hộp. Hộp quà bằng gỗ tử đàn đắt đỏ lập tức được mở ra.
Vừa nhìn thấy món đồ được bày ngay ngắn trong hộp, Quý Mộng Nhiên liền kích động đứng bật dậy, ánh mắt lập tức run rẩy dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802097/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.