Chỉ trong khoảnh khắc, ánh mắt người con gái trở nên buồn bã. Sự kiêu ngạo, nhiệt tình và cả sự tự tin vừa rồi hoàn toàn sụp đổ.
Cô ta không cam lòng cắn môi, tròng mắt đỏửng: "Năm trước em suýt chút nữa bỏ mạng, là anh đã cứu em. Lúc em bịđẩy vào phòng phẫu thuật, anh đã nói anh thích con gái ngoan ngoãn nghe lời, cho nên em vẫn luôn rất nghe lời anh… Lúc xuất viện, anh nói anh không thích con gái khóc, cho nên em không khóc… Tại sao anh không thích em… Em đã cố gắng nỗ lực trở thành mẫu người anh thích mà…"
"Ở trong phòng phẫu thuật, vìđể khiến tâm trạng côổn định, bất kỳ lời nói dịu dàng nào cũng đồng nghĩa với một nửa liều thuốc mê." Lời nói của Tần TưĐình lạnh lùng, anh chẳng thèm liếc mắt nhìn vẻđau lòng trên mặt đối phương một lần, giọng điệu vẫn lãnh đạm thờơ: "Phụ nữđược tôi cứu khỏi quỷ môn quan nhiều lắm, từ bà cụ tám mươi đến bé gái một tuổi bi bô tập nói. Ai cũng ngoan ngoãn biết điều, nghe lời bác sĩ. Tôi đối xử bình đẳng với tất cả bệnh nhân của mình, chẳng lẽ ai tôi cũng thích à?"
Cô gái kia thay đổi dáng vẻương ngạnh vừa rồi, đỏ mắt cắn môi, tựa như sắp khóc.
Quý Noãn thầm nghĩ, loại người như Tần TưĐình không phải là kiểu phụ nữ nào cũng có thể nắm bắt được.
Người này, lúc ấm áp thì cười như hồ ly, lúc lạnh lùng thìđúng là lạnh đến thấu xương, hoàn toàn không thể nhìn thấu.
Cô thật sự nghĩ không ra, Mặc Cảnh Thâm và Tần TưĐình đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802086/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.