Mặc Cảnh Thâm đểđiện thoại xuống, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm.
"Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không?" Anh lạnh nhạt hỏi.
Bây giờ Chu Nghiên Nghiên vẫn đang nằm trong bệnh viện, Quý Noãn muốn dùng gậy ông đập lưng ông thì chỉ có thểđi tìm Hàn Thiên Viễn.
Vừa rồi Nam Hành đã nghe được nội dung cuộc điện thoại, lạnh lùng nói: "Từ tối qua đến giờ hắn ta vẫn chưa dám về nhà họ Hàn. Cổ phiếu của nhà họ Hàn rớt giá thê thảm trong vòng một đêm, mọi người đang rối tung, tạm thời vẫn chưa biết tên phế vật đó sống chết thế nào. Hắn trốn trong quán rượu nhỏ sống mơ mơ màng màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. Giẫm vào tay hay giẫm vào của quý của hắn thì chỉ vài phút sau là có thể khiến hắn thấy máu."
Mặc Cảnh Thâm hờ hững nói: "Trước tiên đừng động tới hắn, đợi Quý Noãn tới để côấy tự xử."
Nếu côđã muốn báo thù, vậy anh sẽ cho cô cơ hội khoái chí.
Nam Hành nghe xong thì"xùy" một tiếng: "Để côấy tự xử lý? Vậy có cần tôi phái mấy tên vệ sĩ lén đi theo để côấy tưởng mình tự tay bắt được tên cháu trai Hàn Thiên Viễn này không?"
Mặc Cảnh Thâm thản nhiên cong môi: "Vậy càng tốt."
"…" Nam Hành lạnh lùng châm chọc: "Quen biết cậu mấy chục năm, giờ mới biết Mặc Cảnh Thâm cậu đúng là cưng chiều vợđến phát rồ."
Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt liếc anh ta một cái: "Xấu hổ quá hả?"
Nam Hành nhếch môi cười khẩy.
***
Quý Noãn cầm giấy xét nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802079/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.