Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào là có tính toán gì.
Rõ ràng ông chủ hội quán cờ cổ này có quan hệ rất quen thuộc với anh. Vừa nghe nói Mặc Cảnh Thâm tự mình đến thăm thìông đãđích thân ra nghênh tiếp.
Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kính viền vàng, khi nói lên bổng xuống trầm theo âm điệu cổ xưa.
Ở trong hội quán, Quý Noãn còn tưởng mình không cẩn thận đi vào chốn cổđại, vô cùng cổ kính. Cô có thể thấy được mỗi phiến cửa, mỗi cái bàn, cái ghếởđây đều được đóng lắp tỉ mỉ, giá cả sẽ không hề rẻ.
Quả thật có không ít ngọa hổ tàng long trong thành phố phồn hoa nhất nước này.
Quý Noãn vốn định nói rõ mục đích đến đây với ông chủ Hứa, kết quả người hầu lại mời cô vào phòng khách uống trà, còn lại một mình Mặc Cảnh Thâm bước vào trong nói chuyện.
Xem ra họ có vẻ rất quen thân. Hoặc ông chủ Hứa này là trưởng bối của người nào đó mà Mặc Cảnh Thâm quen biết. Nhưng cô nghĩ, đối phương sẽ không dễ dàng chắp tay nhượng lại món đồ yêu quý loại này đâu.
Chỉ sợ dù Mặc Cảnh Thâm cóđưa ra giá tiền cao hơn thì cũng sẽ không dễ dàng như thế.
Vậy cuối cùng họđi vào bên trong để làm gì?
Còn thần thần bí bí….
Quý Noãn uống trà không cẩn thận để bị sánh trà ra ngoài, cô bèn vẽ vẽ trên bàn để giết thời gian.
"Bà Mặc, ngoài cửa có cô Quý nói đi cùng với cô và Mặc tổng. Chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802058/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.