"Đứa nhỏ trước giờ không quan tâm bất cứ chuyện gì như con mà cũng có hứng thú với công ty à? Được, ba không ép con! Từ sau khi kết hôn thì con hờn dỗi tới lui đến bây giờ, ba biết trong lòng con vẫn luôn không vui, nhưng con cũng không thể càn quấy như vậy!"
"Ba, xin ba tin tưởng con. Vài năm nữa hai công ty này có thể sinh ra lợi nhuận rất khả quan."
Quý Hoằng Văn vừa định nói tiếp nhưng nhất thời khựng lại.
Đứa con gái này của ông rất tùy hứng. Từ khi mẹ con bé qua đời, ông tái giá, con bé chưa từng nói chuyện khách sáo với người làm ba nhưông bao giờ. Mỗi một lần gọi điện thoại, hiếm khi nào mà con bé không tranh cãi ầm ĩ với ông.
Nhưng con bé lại vừa mới nói, ba, xin ba tin tưởng con.
Giọng nói thành khẩn, lại thêm thái độôn hòa, không giống như phát ra từ miệng Quý Noãn…
Quý Hoằng Văn chỉ ngừng lại trong chốc lát, nhưng giọng điệu vẫn không vui: "Bây giờ con về nhà họ Quý ngay cho ba, trình bày mọi chuyện rõ ràng. Ba bảo tài xế qua đón con!"
"Không cần đón, con tự lái xe về." Bệnh của Quý Noãn đã bớt nhiều, cô vốn dựđịnh thay quần áo xong sẽđến bệnh viện thăm HạĐiềm một lát. Cô chậm rãi nói: "Mấy ngày trước HạĐiềm bị tai nạn xe, chân bị gãy xương, con phải đến bệnh viện thăm cậu ấy một lát."
"Được, lái xe chúý an toàn, đừng quá bất cẩn!" Tuy rằng giọng nói của Quý Hoằng Văn nghe vẫn có vẻ hung dữ, nhưng ít nhiều gìđã dịu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802044/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.