Vừa qua buổi trưa, Quý Noãn được Mặc Cảnh Thâm đốc thúc uống thuốc. Tuy cô không sốt nữa nhưng lại phải uống thêm một viên thuốc cảm.
Thuốc này khiến cô ngủ thẳng một giấc đến buổi chiều. Khi cô tỉnh lại đã gần chạng vạng.
Trong phòng yên lặng, Quý Noãn đứng dậy bước ra ngoài. Không nhìn thấy bóng dáng Mặc Cảnh Thâm đâu, cô tưởng anh ở trong phòng sách nên quay vào tìm, nhưng vẫn không tìm thấy người.
"Bà chủ, cô tỉnh rồi." Người giúp việc nghe tiếng nên đi tới: "Côđang tìm ông Mặc sao?"
Quý Noãn quay lại nhìn người giúp việc. Cô không chỉ không nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, mà ngay cả chị Trần cũng không thấy đâu.
"Mặc Cảnh Thâm đến công ty rồi à?"
Chẳng lẽ công ty tạm thời có chuyện gấp cần anh đến?
"Ông Mặc ở dưới lầu đón tiếp khách."
"Khách?"
Khoảng thời gian trước, ngoại trừ Quý Mộng Nhiên được đặc cách cho phép thường xuyên lui tới nơi này thì bình thường cũng chẳng có bạn bè thân thích nào sẽđến.
Nửa năm nay, trưởng bối bên nhà họ Quý và nhà họ Mặc cũng không hề lui tới. Nếu muốn gặp bọn họ, người trong nhà sẽ gọi họ về, chứ không đích thân đến Ngự Viên.
Cho nên đột nhiên khách ởđâu ra?
Nếu trong nhà có khách, Quý Noãn lại đang bị bệnh, dáng vẻ mặc đồ ngủ này của cô trông không thích hợp lắm. Thấy người giúp việc bận rộn quay người đi, cô quyết định trở về phòng thay quần áo, chỉnh trang bản thân để trạng thái tinh thần tốt hơn một chút rồi mới ra ngoài.
Vừa mới bước xuống cầu thang, còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802040/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.