Phong Lăng nhận ra cô thật sự không có sức để phản kháng, kể cả có sức, nhưng chỉ cần đối diện với ánh mắt của Lệ Nam Hành, cả người cô lại mềm nhũn.
Cảnh tượng người đàn ông này cả người đầy máu ở nông trường vẫn còn hiện hữu ngay trước mắt. Giờ đây cuối cùng anh cũng khỏe mạnh lại trước mặt cô, mọi vết thương trên người đều đã lành, mắt cũng đã nhìn thấy.
Tim cô đập rộn từng hồi. Khi người đàn ông đang chuyên tâm cởi quần áo của hai người, cô đưa tay lên sờ mắt anh, rồi lại men theo mắt vuốt lên hàng lông mày, dịch từng chút xuống, vuốt ve mí mắt anh.
Người đàn ông không nói gì, anh giữ chặt lấy tay cô, hôn lên lòng bàn tay và giữa các ngón tay, nụ hôn này rất nóng bỏng, lại rất dịu dàng, cuối cùng anh cắn một cái lên đầu ngón tay cô, khàn giọng bảo: “Ngốc, hoàn hồn lại đi, không phải em đang mơ đâu.”
Phong Lăng bỗng tỉnh táo lại, nhìn thẳng vào mắt anh. Người đàn ông cúi xuống hôn lên giữa hai hàng lông mày của cô, tay vẫn không hề dừng lại, cởi bỏ mọi chướng ngại trên người cả hai người.
Lệ Nam Hành thỏa mãi thở một tiếng.
Cả một đêm nay, mới đầu bộ lễ phục của Phong Lăng bị xé không ra cái dạng gì, bị vứt xuống đất, trên giường lúc thì vang lên những tiếng rung lắc, khi thì vang lên tiếng thở dốc của người đàn ông và tiếng rên của người phụ nữ.
…
Liên tục hai ngày.
Phong Lăng không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138302/chuong-1419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.