“Tính thế nào được?” Phong Lăng nghiêng đầu nhìn anh: “Dù sao em cũng thua rồi, nên chỉ có thể nghe anh sắp xếp thôi.”
Nghe cô nói mình “thua”, Lệ Nam Hành phì cười: “Trước đây di vật của em đã được đưa thẳng vào từ đường của nhà họ Lệ, dù cho bao năm qua em vẫn chưa chính thức gả cho anh, nhưng cũng đã được tổ tông nhà họ Lệ bọn anh thừa nhận từ lâu rồi, giờ muốn cưới lúc nào mà chẳng được?”
Anh nói cứ như thể kiếp này cô đã xác định bị trói chặt với Lệ Nam Hành anh rồi vậy.
…
Gần một tháng sau, Los Angeles đã chớm Hạ.
Cuối cùng Phong Lăng cũng thuyết phục được Tần Khả Thư, có một kỳ nghỉ thật sự, không cần phải lo chuyên của Phong thị nữa.
Hằng ngày, cô có thể ở trong căn hộ của mình và căn hộ trên tầng của Lệ Nam Hành, nấu cơm cho anh, mát xa cho anh, ra ban công tưới hoa nhổ cỏ.
Ngày nào Phong Lăng cũng bảo muốn cắt tóc ngắn như trước kia, Lệ Nam Hành không có ý kiến gì, chỉ bảo: “Dài ngắn đều đẹp hết, chỉ là giờ anh không thấy gì, thỉnh thoảng lúc sờ em thì có thể sờ thấy tóc em đầu tiên, nếu cắt ngắn rồi chắc sau này sẽ không sờ thấy nữa.”
Vì một câu nói này của anh mà Phong Lăng đã từ bỏ suy nghĩ muốn cắt tóc ngắn, hằng ngày cô đều buộc gọn lại sau đầu.
Có vài lần Phong Lăng lái xe đưa Lệ Nam Hành đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói các mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138261/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.